Chồng biến tôi thành bản sao của tình cũ

.

DHVN - Vì tình yêu, tôi làm hòa với anh, nhưng có lẽ mãi mãi tôi không thể thay thế vị trí cô trong anh. Bởi bao nhiêu năm bên nhau, cho đến bây giờ, anh luôn muốn cải thiện, xây dựng con người tôi “tốt đẹp hơn” theo anh nói, nhưng thực tế là muốn xây dựng tôi thành một bản sao của cô. 

 Từ: Bigbig Girl

Đã gửi: 17 Tháng Năm 2011 11:06 CH

Chào anh Nam!
Tôi cũng có đọc bài từ chuyên mục này nhưng không thường xuyên lắm và cũng chưa đăng bài lần nào cả. Hôm nay được đọc bài viết của anh, tôi cảm giác thấy hình ảnh của tôi ở đâu đó nên viết cho anh vài dòng chia sẻ về chuyện của tôi và chồng tôi.
Tôi cũng không biết nên cho mình là kẻ thứ 2 hay là thứ 3 trong cuộc tình của anh nữa. Tôi và anh biết nhau do học chung một khóa học, chỉ là biết nhau thôi và có thể nói tôi còn cảm thấy ghét anh vì anh có phong thái của một học viên cá biệt, không giống ai. Sau một thời gian, anh thường bắt chuyện với tôi, và chúng tôi thành bạn.

Tôi nhận thấy anh và cô giáo có tình cảm đặc biệt nhưng anh không hề công khai chuyện đó. Tôi thấy thì biết thế thôi chứ cũng không quan tâm lắm. Ít lâu sau, anh thường xuyên nói chuyện, thường xuyên thăm hỏi tôi và hay điện thoại tâm sự với tôi. Một hôm, anh tâm sự rằng anh bị thất tình, anh rất buồn và cần người chia sẻ.

Tôi cùng anh đi nhậu một bữa để anh giải sầu, dĩ nhiên anh uống là chính, còn tôi lắng nghe là chính, mà thực ra thì anh cũng không nói gì chuyện của anh. Từ đó trở đi chúng tôi thân hơn, nói chuyện với nhau nhiều hơn và hầu như tối nào cũng nấu cháo điện thoại. Rồi không biết tự lúc nào, tôi cũng quen với việc có anh bên cạnh cùng quan tâm, chia sẻ lẫn nhau.
Không lâu sau, anh thổ lộ anh có tình cảm với tôi, tôi rất bối rối. Anh nói rằng anh đã chấm dứt chuyện tình cảm trước đây rồi, sau đó tôi đã đồng ý đến với anh, chúng tôi bên nhau rất vui vẻ. Thế rồi đến một ngày, khoảng gần một năm sau khi anh và tôi chính thức quen nhau, tôi nhìn thấy anh chở cô trên phố, cô ngồi sau dựa vào anh và ôm eo anh, cười cười nói nói rất vui vẻ, cứ như một cặp tình nhân mà chưa bao giờ có sự chia tay.

Tim tôi đau thắt lại, tối đó tôi hỏi thì anh chối nhăng chối cuội, cuối cùng thì anh nói "người ta nhờ chở đi công chuyện, ngồi sau ôm eo là chuyện bình thường thôi, có chuyện gì đâu". Tôi bỏ qua chuyện đó, nhưng sau đó lại tiếp tục gặp anh đi cùng cô vài lần nữa, tôi nói thì anh chối phăng. Đến lúc này, tôi yêu cầu anh giải thích rõ chuyện giữa anh và cô như thế nào.
Anh nói rằng anh và cô rất yêu nhau, rất hợp tính nhau, cả về cách giao tiếp, ăn uống, thói quen, lẫn cách mua sắm. Tuy nhiên, anh phát hiện cô lừa dối anh và có người đàn ông khác. Anh đã nói chuyện rõ ràng với cô là nếu cô nhận lỗi và sửa chữa, anh sẵn lòng tha thứ, tuy nhiên, cô im lặng.

Anh từng đứng trước bàn thờ thề rằng sẽ chấm dứt với cô và không bao giờ bước chân vào nhà cô nữa. Anh nói với tôi rằng anh đã hành động như thế vào thời điểm bị cô phản bội. Sau đó, nhận ra tôi thật thà, hiền và dễ mến rồi anh mến tôi lúc nào cũng không hay. Tôi tin anh và chúng tôi tiếp tục. Tôi cũng không rõ vì sao nhưng tôi thấy mình yêu anh rất nhiều. Mặc dù thời gian tiếp sau đó vẫn có nhiều chuyện xảy ra, liên quan đến anh và cô nhưng rồi vì yêu anh tôi chấp nhận bỏ qua tất cả.

Sau 5 năm bên nhau, tôi cảm nhận rằng tình cảm anh dành cho tôi không giống tình yêu, chỉ là tình thương hoặc là một thứ tình cảm gì tôi cũng không rõ nữa. Nhưng tôi quá yêu anh, tôi không biết mình sẽ ra sao nếu thiếu anh, tôi cần anh. 1.001 lý do tôi vẫn muốn ở bên cạnh anh cho dù thâm tâm tôi nhận thấy tận trong đáy lòng anh là cô chứ không phải tôi.
Chúng tôi đã thành vợ chồng được 3 năm nay, tôi cũng nghĩ thời gian rồi sẽ làm anh quên cô và sẽ yêu tôi, nhưng tôi lầm. Vì sau khi chung sống hơn một năm, tôi thấy 2 người vẫn thường xuyên liên hệ với nhau, anh nói chuyện với cô nhiều hơn cả tôi, mặc dù tôi và anh gặp nhau mỗi ngày. Rồi tôi thấy anh chuẩn bị cho một chuyến du lịch 5 ngày sang nhà người chị bà con ở Sing chơi, nhưng anh không nói gì với tôi, anh định giấu cho tới lúc hoàn tất mọi thứ rồi mới nói để tạo sự bất ngờ cho tôi chăng?

Tôi nôn nao chờ đợi, và quả thật vô cùng bất ngờ, khoảng hơn một tuần trước ngày bay, tôi nghe dì của anh (mẹ của người chị bên Sing) nói rằng anh báo sẽ sang đó vào ngày này, hỏi tôi có biết không. Tôi nói là có nghe phong phanh nhưng không chắc lúc nào. Lúc đó dì anh mới nói tiếp “nó báo là đi với con xx (cô) chứ không phải với con, bộ con bận à”.

Quá ngỡ ngàng, tôi cố nở nụ cười gượng gạo “dạ” rồi tránh đi chỗ khác. Tôi hỏi anh sự thật như thế nào thì anh trả lời gọn lỏn “Ờ. Tại trước đây em đi với công ty em rồi”. Tôi hỏi sao anh không rủ tôi mà lại đi cùng cô, anh bảo bình thường thôi, chả có chuyện gì ai muốn đi thì đi. Lần đó anh đi cùng cô và một chị bạn nữa (có lẽ để tránh bị nói ra nói vô nên rủ thêm người đi cùng).
Sau đó, tôi vô tình đọc được những dòng thư anh và cô viết cho nhau. “Xin lỗi đã làm D. mất ngủ. N. cũng như D., cũng rất trằn trọc, không hiểu tại sao mình lại như vậy? N. ghen, N. cảm thấy khó chịu trước những hành động của D. Phải, N. vẫn còn tình cảm với D".
Và cô viết “Lòng D. nặng lắm. N. là người mà D. quan tâm chăm sóc nhất, đến một lúc nào đó N. sẽ hiểu tất cả những gì D. làm là đều suy nghĩ về N.”. Có lẽ “tất cả những gì D. làm” mà cô nói ngụ ý hành động cô phản bội anh.

Một số các ký hiệu biểu lộ lời nói yêu thương mà tôi dùng với anh và chỉ có tôi và anh hiểu, nhưng nó xuất hiện trong thư anh gửi cô. Tôi không còn tin vào những gì mình thấy nữa, 7 năm yêu nhau và 3 năm chung sống trở nên vô nghĩa. Và mới đây thôi, tối mùng 2 Tết 2011, anh nói với tôi “em đi về nhà em đi hay đi đâu chơi thì đi đi, mai tôi cần tiếp bạn và không muốn bạn tôi thấy mặt em ở đây”.

Nghe anh nói là tôi nhận ra ngay “bạn” mà anh nói là cô rồi, vì đây không phải lần đầu tiên anh kêu tôi đi về nhà tôi để anh tiện tiếp “bạn”. Và đặc biệt, “bạn” này anh thích tiếp trên phòng riêng chứ không phải phòng khách. Tôi hỏi anh có phải bạn anh nói là cô không, anh trả lời “bà chỉ cần biết là bạn thôi, không cần quan tâm đó là ai. Đừng nói nhiều, tôi không muốn người ta thấy cái bản mặt bà ở đây".

Tôi giận khóc tức tưởi, gói gém toàn bộ quần áo và đồ dùng của mình bỏ về nhà, khóc suốt đêm. Mùng 3 nghe chị anh kể lại, cô và một người nữa đến chơi, ngồi dưới phòng khách chơi và ăn uống một lúc rồi dắt nhau lên phòng tới chiều. Phòng đã được dọn sạch những thứ liên quan đến tôi, và cô chắc cũng không hề biết có sự tồn tại của tôi ở đó.

Ngày đó gia đình anh không nhìn thấy tôi đâu, má anh hỏi tôi, anh bảo rằng “đi về bà chị chơi rồi”, tôi cảm thấy buồn và trống rỗng. Mồng 3 nhà anh có cúng, mà tôi không có ở đó nên không phụ giúp được gì. Chiều tôi gọi điện cho má anh hỏi tình hình thế nào, má anh nói “lu bu quá trời chả ai phụ, mà con đi đâu vậy”, tôi nói “tụi con gây nhau nên con về nhà rồi”. “Vậy mà nó nói con về bà chị chơi. Thôi kệ nó đi, nó khùng khùng vậy đó, hết giận là lại năn nỉ con lên lại bây giờ”.

Tối đó anh gọi cho tôi nhưng không nói chuyện mà đưa máy cho con bé cháu anh, đứa mà tôi rất thương nó. Nghe tiếng trẻ ngây thơ hỏi “cô đi đâu vậy, sao giờ này chưa về nhà, hư quá về là bị đòn đó”, tôi bật khóc “cô bận việc đi xa nên không về, con ngủ đi”. Cuối cùng, anh cầm máy hỏi tôi ở đâu, tôi trả lời “ở xa lắm”. Anh thừa biết tôi sẽ ở nhà vì không thể vác cái bộ mặt rầu rĩ như thế mà đi đâu được.

Tối mùng 4, anh chạy xuống nhà kêu tôi ra, anh nói những lời nhẹ nhàng với tôi, kêu tôi đi ăn tôi không đồng ý, nói anh tự đi đi. Đứng đôi co một lúc tôi cũng không muốn tết nhất mà hàng xóm cứ ngó ngang ngó dọc, nên đồng ý đi ăn. Và anh chở tôi ngược về nhà anh, anh nói “ăn ở nhà, mọi người ăn hết rồi, má có chừa phần cho em đó, ăn đi", như chứng tỏ với mọi người rằng mọi việc vẫn bình thường không có chuyện gì.
Và rồi vì tình yêu, tôi làm hòa với anh, nhưng có lẽ mãi mãi tôi không thể thay thế vị trí cô trong anh. Bởi bao nhiêu năm bên nhau, cho đến bây giờ, anh luôn muốn cải thiện, xây dựng con người tôi “tốt đẹp hơn” theo anh nói, nhưng thực tế là muốn xây dựng tôi thành một bản sao của cô.

Anh Nam thân mến, tôi viết dài dòng về chuyện của tôi, không biết người vợ sắp cưới của anh rồi có đi vào con đường như tôi hay không, nếu như tôi thì sẽ khổ lắm, chua lắm anh Nam ạ. Yêu thì đúng là yêu rất nhiều, sẽ chấp nhận tất cả vì tình yêu nhưng nếu anh chấm dứt hẳn và không dành tình cảm cho người kia nữa thì họa may mới có tương lai tươi sáng sau khi lấy vợ.

Còn nếu anh không thể thì tôi thực lòng khuyên anh hãy dừng kế hoạch đám cưới lại, nếu không cả 3 người sẽ chẳng đi tới đâu. Nếu như tôi được quay lại từ đầu thì tôi sẽ dừng lại. Nhưng bây giờ, tôi đã chọn đi con đường này, buồn có, tủi thân có, cô đơn ngay cả khi nằm cạnh anh ấy cũng có. Tuy nhiên đó là cái mà tôi chọn thì tôi sẽ cố gắng để làm sao con đường có thể đi được trong khả năng của mình.

 

 
Namablogkamu is proudly powered by Blogger.com | Template by o-om.com | Distributed by Blogger Templates