(Vietnamday) - Tôi gặp em trong một xóm trọ sinh viên, tôi mới dọn đến phòng chúng tôi cách nhau hai phòng, còn em ở chung với các bạn học đại học. Em khác hẳn những cô bạn se sua của mình, tôi ấn tượng mái tóc dài đen mượt của em, nhưng em luôn buồn.
Có những khi bắt gặp em đứng thật lâu một mình, em cứ nhìn về xa xăm, không nói một lời nào, lạ thay, kể cả khi không nhìn vào mắt em chỉ nhìn từ phía sau tôi cũng cảm nhận được nỗi buồn từ em.
Lúc đó tôi đã có người yêu dù thời điểm đó tình cảm chúng tôi đã tới mức bảo hoà, thế mà bất chấp tất cả thị phi khen chê, tôi yêu em khi nào không hay, nên em cự tuyệt và cuốn sâu vào cái vòmg luẩn quẩn ấy là cô bạn cùng phòng của em, cô ta bày tỏ tình cảm với tôi...
Cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, mọi sự đổ vỡ, tôi chia tay và rồi như cái điều tất nhiên từ khi tôi biết em cũng có tình cảm với mình, em kìm nén bao nhiêu tôi lại càng yêu, càng khao khát em hơn.
Mang tiếng vụng trộm nhưng cuối cùng chúng tôi cũng đến với nhau dù không có nhiều lời chúc phúc.
Có em, tôi như người hạnh phúc nhất thế gian nhưng bỗng một ngày tôi phát hiện ra em rất ngại tiếp xúc gần gũi, cả khi tôi ôm hôn cũng khiến em phát run lên.
Tôi bàng hoàng nghe em kể lại, mới chân ướt chân ráo lên thành phố trọ học, em đã không may bị cưỡng hiếp, em giấu nhẹm tất cả mọi người tất tả bươn chải kiếm thêm thu nhập để trị liệu tâm thần, tôi hiểu em đã cố gắng sống tốt hơn nhưng có lẽ cú sốc quá lớn khiến em vẫn không thể thoát ra khỏi cơn ác mộng mỗi đêm vẫn dày vò.
Yêu em, tôi muốn cùng em vượt qua tất cả nhưng tôi thấy mình như một gã đớn hèn, đã có lúc tôi không thể kiềm chế ham muốn khi ở bên em, dù không xảy ra quan hệ nhưng đã khiến em chấn động tâm lí lần nữa, em không có lấy nửa lời trách móc mà còn tự dằn vặt bản thân mình.
Tôi biết khó khăn lắm em mới tin vào đàn ông trở lại, để cho đi và nhận lấy tình yêu này nhưng tôi phải làm thế nào em mới có thể thoát khỏi nỗi ám ảnh quá khứ đây ?
Kid