“... Tôi thấy cuộc sống của mình quay trở lại bế tắc. Lúc này, tôi không tìm được một niềm vui nào trong cuộc sống. Lên chùa đi tu có thanh thản hơn không?...” - (Thu Thảo, Nam Định)
Tôi năm nay 26 tuổi, là con gái lớn trong gia đình có hai chị em. Nhà tôi rất khá nên từ nhỏ tôi không phải lo lắng gì tài chính. Mấy năm đi học bố mẹ chăm lo cho tôi chu đáo với một tài khoản cá nhân riêng.
Học xong cao đẳng tôi về nhà nhưng chưa đi làm vì bố mẹ muốn tôi ở nhà nghỉ ngơi một thời gian. Trong thời gian đó tôi gặp lại Minh - người bạn học cùng cấp 3. Chúng tôi yêu nhau sau đó không lâu.
Vì gia đình tôi có nhiều chuyện xảy ra nên bố mẹ bắt đầu nảy sinh những mâu thuẫn, cãi cọ. Cuộc sống ngột ngạt, tôi chán cảnh sống như vậy. Tôi tìm đến cái chết nhưng không thể thực hiện được ý nguyện của mình vì mẹ phát hiện. Tôi sống như một cái bóng, suốt ngày chỉ ở trong phòng, không muốn gặp ai, nói chuyện với ai. Tôi mệt mỏi và buồn chán.
Minh vào Nam làm ăn. Sau đó không lâu tôi bỏ nhà vào ở với Minh trong một khu trọ. Minh đi làm còn tôi nấu cơm, giặt giũ quần áo, làm các công việc nhà. Cuộc sống của hai đứa như một cặp vợ chồng trẻ nhưng mọi cái không phải lúc nào cũng xuôi chèo mát mái.
Lương của Minh đi làm không đủ đảm bảo cuộc sống cho hai đứa nên tôi đã liều dùng hết số tiền 12 triệu bố gửi vào cho tôi mua xe máy. Minh đối xử với tôi vũ phu, mặc dù tôi đã cho Minh tất cả những gì tôi có, nhưng đổi lại chỉ nhận được sự ê chề, tủi nhục.
Sống được nửa năm cùng nhau với nguồn tài chính như vậy, tôi nghĩ đến đường về quê, dù biết khi về sẽ đón nhận sự nhục nhã, hổ thẹn.
Cả tôi và Minh đều nhẵn túi, tôi phải vay mượn đứa bạn một triệu để về. Về nhà bố mẹ vẫn hay mâu thuẫn, cãi cọ. Tôi thấy cuộc sống của mình quay trở lại bế tắc. Lúc này, tôi không tìm được một niềm vui nào trong cuộc sống. Lên chùa đi tu có thanh thản được không? (Thu Thảo, Nam Định)
Trả lời của chuyên gia tâm lý
Những dòng tâm sự của bạn nói lên bạn đang gặp rất nhiều bế tắc trong cuộc sống. Đôi khi những bế tắc đó, chúng ta có thể vượt qua, nhưng cũng có lúc lại là quá sức. Bạn muốn tự giải thoát là điều có thể hiểu được.
Cuộc sống của bạn dù nhiều chán chường, đau khổ, nhưng chưa phải đã hết. Bạn còn có những người thân yêu, có năng lực, có thể phát huy những điểm mạnh còn lại trong con người mình. Chính những năm tháng sống trong sự bảo bọc của gia đình, không chật vật lo toan đã khiến bạn không tận dụng được cơ hội phát triển. Có thể nhận thấy bạn có lối sống không lành mạnh cả trong suy nghĩ và hành động. Những điều bạn đã sai thuộc về quá khứ, quan trọng bạn cần nhận ra điều gì quan trọng hơn với bạn lúc này.
Nếu bạn cho rằng lên chùa có thể trút bỏ tất cả những ưu phiền, những nỗi đau - điều đó hoàn toàn tốt cho bạn. Tuy nhiên, bạn còn có gia đình, bố mẹ, người thân. Gia đình của không hạnh phúc, nhưng bạn đi tu có thể chấm dứt tình trạng ấy không? Tại sao bạn không cố gắng sống tốt hơn, giúp gia đình mình hạnh phúc trở lại như trước kia, sao không dành thời gian chăm sóc bố mẹ?
Niềm vui trong cuộc sống phần nhiều do suy nghĩ, thái độ và hành động của con người tạo ra. Thay vì ngồi đó buồn chán, bạn hãy tìm cho mình một công việc. Khi bận rộn, bạn không còn thời gian nghĩ đến những chuyện buồn. Bên cạnh đó, hãy tham gia các câu lạc bộ rèn luyện sức khỏe để có một tinh thần tốt hơn. Một người bạn tâm tình, chia sẻ mọi tâm tư là liều thuốc bổ cho bạn lúc này. Chúc tìm lại được niềm vui trong cuộc sống!